Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 1 tháng 9, 2014

Về với lang thang


Lại về thôi, với cánh buồm xưa. Lang thang theo gió thu cuối nẻo.
Những lá vàng cứ rơi đi, đừng xào xạc làm gì. Ta muốn đất trời này lặng im tuyệt đối 
Trong muôn cái đẹp đẽ hào hoa, con người lại muốn có thêm những dối lừa, u ám.
Đã hơn một lần lòng tự nhủ: Đừng đau. Nhưng xót xa vẫn tràn lên nghèn nghẹn
Cánh buồm ơi, hãy một lần nữa cố dong khơi. Trời thu trong lắm!
Ta sẽ ném chút bột phép lãng quên vào dĩ vãng.
Rồi ngật ngưỡng dò tìm về ngõ nhỏ. Từng đêm gõ phím đốt màn hình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét