Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 22 tháng 1, 2020

NỢ


Ta nợ đời mùa thu không vàng lá

Cứ trả vay đến trọn cả kiếp người


Ta nợ em câu thơ yêu huyễn hoặc


Để hương trời sắc nước phai phôi

Ta nợ mình một tấm hình đại diện


Có nồng nàn khắc khoải với thời gian


Ta nợ cỏ cây phút giây lòng thư tịch


Sạch bụi trần buông bỏ mọi lo toan

Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2020

Dông dài chuyện Tết




Anh Ba Tết lại về như đã hẹn
Thằng Sáu Tiền vẫn gầy quá đi thôi
Chị Lương còm kiêng thịt lợn lâu rồi
Anh Thưởng dứt tình ra đi không ngoái lại
Thím Hai Ví viêm dạ dày chưa khỏi
Bác Thêm già chẳng giúp được bao nhiêu
Cu Giá quanh năm đuổi bướm thả diều
Trông chừng nó cũng đến tàn hơi sức…
Anh Ba bảo: Thôi, sum vầy là được,
Giang tay mình cùng đón Xuân sang
Anh Thưởng ra đi bởi duyên phận trái ngang
 Chị Lương còm nhưng thật thà chăm chỉ
Lo đủ áo cơm với thăm nom hiếu hỷ
Thằng Sáu Tiền gầy tý lại hóa hay
Đỡ lo béo phì, sinh bệnh thì gay
Thím Hai Ví bệnh đã là mãn tính
Làm việc nhẹ nhàng, phòng ngừa là chính
Nhỡ viêm đau, cụ Lang Kiệm chữa liền
Cũng khỏi cần nhờ vả bác Thêm
Chân chậm mắt mờ dễ sinh tai nạn
 Còn thằng Giá mải đua theo chúng bạn
Đã có thầy giáo Trợ nhận dạy kèm
Mọi chuyện thế là trong ấm ngoài êm
Nhờ có anh Ba Tết về lo xếp đặt
Thế mới hiểu cuộc đời dù chật vật
Vẫn mong ngày anh Ba Tết về chơi