Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

Thơ Người



Phía người giăng trắng mưa sa.
Nơi ta trông đợi nắng òa trên cây.

Vui buồn hắt cả lên trời. 
Mênh mang gió cuốn tiếng cười hồn nhiên.
Con đường xa khuất ưu phiền. 
Người đi mấy nỗi gọi tên nhạt nhòa. 
Ta về đâu chỉ riêng ta. 
Lạc loài sương gió dặm xa hỡi người.
Ngóng nhìn muôn hạt mưa rơi. 
Lặng thinh tiếng gọi ta người...khác chi.
Một lần thăm thẳm mắt nhìn.
Một lần thêm dại trót tin...con đường.
Một lần xé toạc vấn vương. 
Một lần để thấy cuối đường có...nhau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét