Đêm! Ngày .... 2013
Em!
Anh đã trở về đây
với trọn vẹn hình hài và tâm hồn. Một góc phòng nhỏ và ngọn đèn bàn không cho
anh một chút ý tưởng dù là bé tý. Anh chỉ nghĩ về em thôi. Sẽ có kẻ bảo anh vô
lý khi biết những ý nghĩ này, nhưng với anh không chỉ riêng kẻ đó mà tất cả đều
là vô vị!
Một cuộc đời dang
dở, một thân phận chưa có hồi kết…., anh đón nhận mà chưa biết ta sẽ dạt bến bờ
nào. Chỉ biết anh sẵn sàng loay hoay cùng kẻ đó và chơi vơi hạnh phúc.
Đêm đã sâu lắm, mình
ngụp lặn cũng mệt nhoài, anh mún thấy em khô ráo và tung tăng như những thiên
thần. Đừng nghĩ gì về anh em nhé, những dòng này anh viết chỉ để em đọc thôi.
Có chút lãng quên, có chút hững hờ thì em vẫn là em muôn thuở. Anh chỉ là cơn
gió vô tình vuốt nhẹ một thân phận không thuộc về anh.
Em ah!
Năm tháng không thể
là vô nghĩa khi nó đã cho anh biết rằng nó không phải là đơn vị đo thời gian vô
tình. Dẫu 1 giờ thôi, anh muốn biết và anh đã biết người ấy nhúng anh vào một
dung môi như thế nào. Anh không hối tiếc tất cả những gì mình đã bộc lộ. Thực
ra có ai giấu được thân phận mình đâu. Anh đã nói tất cả, anh đã làm hết cả….,
tình yêu anh chỉ là như thế. Có thể nó là óng ánh diêm dúa, có thể nó là thô
lậu, nhà quê….Anh không dám chắc người ấy sẽ cảm nhận là như thế nào? … Kệ thôi…,
tình yêu của anh sẽ không có những sắc âm hòa tấu, không có mấy ngọn gió sặc sụa diêm sinh thổi bùng lửa
sáng… anh biết anh yêu mình hơn tất cả
Anh lan man lung
tung thật nhiều, không hy vọng mọi ngổn ngang xếp lại theo ý mình, chỉ cần em
hiểu hơn về anh và tin những gì anh đã nói!
Khuya thật rồi, đêm
thu lạnh hơn ta vẫn nghĩ. Ngủ đi em nhé, hãy mơ một giấc mơ thật êm đềm!
Anh……
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét