NỢ
Ta nợ đời mùa thu không vàng lá
Cứ trả vay đến trọn cả kiếp người
Ta nợ em câu thơ yêu huyễn hoặc
Để hương trời sắc nước phai phôi
Ta nợ mình một tấm hình đại diện
Có nồng nàn khắc khoải với thời gian
Ta nợ cỏ cây phút giây lòng thư tịch
Sạch bụi trần buông bỏ mọi lo toan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét