Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2014

Một mùa xuân giăng mắc nỗi niềm

Nếu không có những hạt mưa xuân, rất có thể ta đã không nhận ra những đám tơ
 mong manh. Giờ đây nó đã trĩu nặng với những ướt át dồn tụ

Dù đơn lẻ hay díu dan, đều níu kéo lại những giọt phiêu diêu vô định

Khi nặng nề, những giọt long lanh lại buông ưu phiền vào đất
để lại những hạt li ti trang điểm cho những sợi mong manh

Li ti và mong manh làm nên sự hoàn mỹ cho tạo hóa

Mưa bụi chiều xuân làm lộ rõ những giăng mắc ngổn ngang

Gió ơi, xin đừng thổi rụng rơi một thoáng nồng nàn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét