Có một nhà hiền triết đã nói: "Tất cả những gì anh nói ra đều là nói về anh" Ở đây, tất cả những gì tôi viết ra đều là viết về tôi!
Tổng số lượt xem trang
73,792
Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013
Tiễn biệt Xuân
Tôi biết rằng Xuân đã đi rồi
Hoa Đào rắc cánh xuống vai tôi
Dấu chân đã vương bùn ruộng cấy
Trống Hội thưa dần nhịp buông xuôi
Tôi biết là Xuân phải ra đi
Đã như vạn kiếp trước đến giờ
Mà vẫn đắng lòng nghe hoa rụng
Như lời giã biệt lúc trời khuya
Tôi biết mưa Xuân đã phũ phàng
Rơi nhòe nước lạnh xuống nhân gian
Câu chúc nồng nàn không gói được
Nên đã buông rơi một tiếng đàn
Thôi đành tạm biệt nhé hỡi Xuân!
Ta đâu níu kéo được thời gian?
Ân ái cũng tàn, say cũng tỉnh...
Yêu đương năm tháng cũng nguội dần.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chưa hết mùa xuân mới bắt đầu
Trả lờiXóaĐào phai, lộc mởn đã già đâu?
Người thắm hơn cây lo chi muộn?
Minh chứng là đây - Thơ dâng cao!
Đã biết Hồng Giang còn rất Xuân
XóaNhuộm dòng sông đỏ ánh Phù Vân
Văn như cuộn sóng trên trang viết
Thơ tựa tiên sa giữa cõi trần